Bài thơ tình học trò số 4

Tình yêu nào chẳng có nước mắt

Hạnh phúc nào chẳng có đắng cay

Trái tim anh chỉ một lần mở cửa

Đón em vào rồi khép lại ngàn thu

***

Đêm vắng trăng đêm buồn vô hạn

Bến vắng đò bến cạn tình thương

Sông sâu ta phải đi đò

Xa nhau ta phải chuyện trò bằng thư

***

Những lúc buồn tôi thường muốn khóc

Nhưng khóc rồi ai sẽ dỗ tôi đây

Lấy tiếng hát át đi đau khổ

Lấy tiếng cười đạp đổ đau thương

***

Cây không buồn sao cây phải rụng lá

Đá không buồn sao đá phải rêu phong

Đừng bao giờ chúc anh hạnh phúc

Vì em là hạnh phúc của đời anh

***

Tình yêu là của chúng ta

Đố ai qua đó không rơi lệ sầu

Sinh ra làm kiếp con người

Biết yêu là khổ sao mà vẫn yêu

***

Phải chăng yêu là đau khổ

Là âm thầm nhận lấy đau thương

Là cô đơn thức trắng đêm trường

Là mơ ước khi người phụ lại

***

Đã yêu thì nói nhiều điều

Hết yêu thì nói một điều cho xong

Yêu nhau đâu phải nói nhiều

Hiểu nhau đâu phải sớm chiều bên nhau

***

Ta muốn uống li sầu và nước mắt

Ta muốn cười trong tiếng khóc bi thương

Ta muốn cho tan nát cõi lòng

Một mình ta sống chẳng cần ai khác nữa

 

Nguồn: caycodon.vn

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *